—dành tặng Liêm Vũ Đức
Tôi là con vật giữa một giấc mơ và một người mơ
nhà tắm. Tôi là con vật giữa chân người.
Tôi đặt chung một thế giới theo yêu cầu vì niềm vui.
[Cân nhắc: hơi nước làm lạnh, quên làm dịu.
Cân nhắc: hơi nước là hơi thở của tôi.]
Tôi là con vật người bỏ lại trong một hòn đảo
hai mươi năm trước tôi có thể rời nơi tôi ở
và vẫn là con vật người bỏ lại lúc này.
Tôi là con vật người không muốn gặp.
Luôn luôn tôi là con vật mơ mộng quá chừng
Tôi gặp người hàng ngày. Xin chào. Cho tôi ăn với.
Tôi là con vật người biết tỏ tường.
[Đổ tràn bài ca phiêu lưu. Hãy để chiến thuật này nhảy nhót. Trải rộng nhà của người,
sự vắng mặt của người, vực thẳm trong mọi điều tuyệt đẹp.]
Tôi là con vật nhóm lại những đám mây trang hoàng
tạo thành một nắm đấm và thọi vào một cái máy bay bên trong có
gã-con vật của tôi kẻ chưa biết hắn là tên tôi.
Tôi là con vật nhóm lại những đám mây trang hoàng để tạo thành
một cú thọi, một cái máy bay, một vụ va chạm. Cái gì đang nói rác thải đây,
mảnh vỡ đó, người tình của mi trong hình dạng một giấc mơ hơi.
Tôi là con vật muốn lắp ráp và được lắp ráp.
Tôi nhóm lại mọi thứ, tôi tạo thành gì đó, tôi thọi cái tôi
con vật của mình với tiểu sử tôi muốn tin là tôi có thể hoàn tất
sống. Bởi vì tôi là con vật đã hứa có một cuộc đời,
Tôi ước cho người những điều tốt đẹp nhất, tôi nói với nỗi tổn thương tôi.
[Chèn vào những người đi trước. Chèn vào nhịp điệu và một bạo lực dạy dỗ nó.]
Tôi là con vật đứng trong chiếc xe buýt. Tôi hình dung
một nụ cười sát nhân. Tôi là con vật biết mọi chuyện
về một chiếc xe buýt chật nêm những hành khách tưởng tượng ngoại trừ việc
làm thế nào để diễn một nụ cười sát nhân. Tôi là loài đại hoàng lúc nào cũng
đứng. Tôi là con vật đợi được dìu lên dập
xuống. Tôi là con vật tin rằng một trong những tay khủng bố này
đang học để thành người. Tên tôi là ở đây và tôi sẽ theo người.
[Nếu vô thức từng là một con lợn rừng, hãy nghe. Làm thế nào trí nghĩ của nỗi cô đơn
duyệt lại tôi. Làm thế nào trí nghĩ tôi duyệt lại người như một cái răng trên lửa.]
Tôi là con vật trong một cái bốt điện thoại.
Tôi là con vật để lại cho chiếc di động của mình
một tin nhắn. Tôi là con vật sẽ nói
có một sự trừng phạt khác ở nhà đang chuẩn bị căn gác này
trong một thời gian vô tận nhất cho sự nản lòng, đặc biệt là để yêu.
Tôi lắng nghe những trích dẫn và những đầm lầy có dân cư trú. Tôi là con vật nhận
tất cả những hiền minh của tôi. Nếu tôi có thể không-học chúng. Nếu tôi có thể học.
[Chọn một tên khác cho tôi và phả lời nói lên vết thương tôi
đó là cái tôi cuối cùng của người. Rồi để những đóa hoa bệnh viện nở bung lần nữa.]
Tôi là con vật mơ được là con vật cắn lại chủ.
Tôi là con vật sẽ không chết trừ phi người được hàn gắn.
Tôi là con vật và người không được hàn gắn. Tôi là. Người là.