Nước làm gì?
Nước thực sự làm được những điều thiết yếu trong một độ xấp xỉ cân bằng. Một cách bản năng, những vòng quay của nước là những con thác đổ ào ạt xuống dòng chảy, nhanh hơn khả năng đuổi bắt của tôi, dấu chân tôi lần theo bờ đất kiếm tìm dòng chảy của cảnh tượng đầu tiên trước khi nó trượt khỏi tầm mắt lút vào gương mặt kế tiếp của bản sắc. Con Song (tôi [không chắc nếu tôi] biết những dấu nào khuyết thiếu trong từ sông, nhưng tôi đã ngồi ngẫm nghĩ về những lực sống của tự nhiên biểu thị trong từ con)
Ta là kết quả của một lượng phân bào vô hạn đã xảy ra trong nước. Mưa nói lên tiến trình vô thanh của sự nhân rộng. Tí tách, tí tách. Tiếng nước là tiếng những giấc mơ, có thể đây là lí do ta không thể xác quyết rõ ràng một nơi nào đó khi ta nói về nước, và dĩ nhiên, tất cả đều chưa hoàn thiện, như gợi nhớ lại một giấc mơ. Ai đã từng nhắc nhớ một giấc mơ trọn vẹn, từng có một giấc mơ nào được kể lại trong một ngôn ngữ mà không lỡ đi điều gì đó? Không, tôi nghĩ là không. Bởi thế, những dòng chảy của nước chảy qua ta và ta chỉ nói ra vài òng ọc nước, chỉ những âm có thể, và khi nó trôi qua, như những giọt nước đọng lại trên tay sau khi ra khỏi dòng, những giọt nước có tên, ta không thể nói bằng tiếng dòng chảy.
Nếu một câu là một mảnh của thế giới, một điểm hội tụ trong bảng chữ cái của tôi và người, và nước là tồn tại thiết yếu của mọi thứ, thậm chí một màng mỏng của con mắt im lặng phản chiếu thế giới trước người, con sóng nào của đại dương?
Tôi không biết tại sao tôi quá chừng cuốn vào sự bất tận của vạn vật của thời gian, là tảng đá ngầm và dòng thác vô tận tôi trôi dạt mắc lại qua những giờ bước dạo
Nói tiếng của cốc, để nói điều có nghĩa với tôi trong khoảnh khắc làm đầy nó
trời mưa
nên họ uống
Luôn có một cảm giác chuyển dịch cùng nhau Một hướng chỉ những bàn tay, một giữ ôm gương mặt Một hành trình chỉ là một phần của