Muôn pháp về một, một đi về đâu?
CÔNG ÁN THIỀN
*
Mạch nước nhỏ trong núi
Chảy đều
Xuống lòng hồ không tiếng động
Đàn cá bơi
Mực nước giữ yên
Con chim bói cá vẫn đậu
Trên ngọn cây gần đó
Nơi họng nước đổ xuống
Vòng sóng lan nhẹ
Mờ dần
Đáy hồ lặng im
Núi theo mặt nước chuyển động.
Trái cây màu đen
Chín từ đỉnh trời
Nơi hoa sen
Hoa cúc đang nở
Tóc và vai tôi màu trắng
Chiếc cuống
Bắt đầu ngả vàng
Màu đen đang co lại
Tan nhanh
Có bàn tay
Chôn tôi xuống hố
Không cần nước
Tôi mọc cây non trên sa mạc.
Tôi là chiếc bình gốm hở miệng
Thông với bên ngoài
Trong tôi
Vườn ươm hạt giống
Nắng sớm đang tưới
Đẫm từng gốc
Bên dòng sông
Dưới chân tôi nước rút
Thủy triều lên
Tôm cá buông mình
Không bơi
Con thuyền tự trôi không cần ai chèo
Tôi không ngồi được quá lâu
Nước vỗ vào mạn thuyền róc rách
Tiếng chim trên cao
Có ai đưa tay gõ mạnh
Vào thành chiếc bình.
Giọt nước lớn
Nằm trong giếng sâu
Bản Concerto I cung Rê thứ của J. S. Bach(*)
Rơi vào lòng giếng
Những hạt nước nhỏ
Mang ánh sáng xanh
Màu xanh lá mạ
Đọt mầm
Nõn chuối
Bãi dâu non
Mùa diệp lục
Sinh từ hạt nước
Hình những quả trứng xanh
Dâng
Tràn lên mặt đất.
__________________
(*) Johann Sebastian Bach (1685 – 1750): nhà soạn nhạc người Đức.
Ly nước
Đặt trước ngọn nến
Ánh sáng không màu
Buông trên cao
Soi cho nước lắng xuống
Tôi dần trong lại
Bàn chông đen
Những mũi tên đen
Thoát ra
Từ gan bàn chân, bàn tay.
Ngày mới ven biển
Sóng rút đi
Để lại phiến đá sạch
Ai đến ngồi
Bước lên
Cùng phân chim
Cát bụi tấp vào
Đêm về
Nước lại dâng lên rửa sạch
Biển
Nhẫn nại như vậy
Nhiều năm.
Tôi ngồi
Thả bông hoa trên nước
Buông
Trên mặt phẳng rộng
Và trong
Tiếng chuông
Qua thân thể tôi
Vào đáy nước
Boong!
Tôi chìm
Lại nổi lên.
Bát nước và tôi màu trắng
Mặt đất ngả vàng
Cánh đồng phía trước
Cùng chiếc chuông
Vàng sậm
Con mèo mướp giữa sân
Lưng và đỉnh đầu khoang trắng
Tôi thỉnh chuông
Màu vàng
Màu trắng lan đi
Con mèo thong thả bước
Rũ nắng lên mặt đất
Nó đi cho tới khi
Chỉ còn một đốm trắng.
- Mai Văn Phấn - ảnh của Nguyễn Quốc Thành