I bất cứ khi nào em nghĩ về anh em vội vã chìm vào biển. lo sợ rằng đôi bàn tay bị thay thế có thể đã tiến hóa thành những chiếc mang song nó lại tựa như trong đêm tối em bơi chèo trong anh. II thiêu đốt đất nước người đàn ông mái tóc sẫm dài mùi sương biển bỏ em đợi chờ trong chiều lỏng thiêu đốt đất nước, tình yêu của em cho những cặp đôi lơ lửng trên ban công những cây bông xanh con nước óng ánh bạc dưới những cây cầu và những ánh đèn đường vàng ệch lẻ loi. em thiêu đốt nhìn theo những chiếc bao cao su rải đầy sàn như những cây viết chì than từ cuộc yêu em bỏ lỡ bởi anh sẽ chẳng quay về nhưng em vẫn đợi. em bốc cháy cùng đất nước này vào giờ khắc nghẹt thở nhất khi mặt trời một trái tim sắt đầy bốc cháy giữa con nước gọi tên anh, đất nước thét gào với biển khơi: quê nhà bởi chẳng có danh xưng nào rộng mở hơn quê nhà bằng biển khơi. em thiêu đốt cưỡi xe như những chú ngựa băng qua đại dương không bao giờ khóc thay vì uống nước em có thể trôi dạt đến một nơi nơi anh trở về Đất nước này phát hỏa từ phía trong như nước em tiếp tục đợi chờ tình yêu của người nấn ná chờ một cú chạm mặt nước nên cuối cùng em có thể trở về nhà.
- Ana Marta Fortuna - Lưu Minh Hương dịch - ảnh của Nguyễn Quốc Thành