•••••
Cỗ máy kí ức đã sẵn đây để cháy
Tôi định nghĩa 'susurrus và 'oubliette' với cây bút Hoà điệu Mát xa
và trên mái nhà chỗ tôi trông ra đôi tay ấy
chậm nhét xấp tiền trăm vào lò đốt
khi những người săn lượm cuối cùng
phủ men một cái tô kí ức
để giữ cái ta chẳng biết bao giờ
mà nuôi sống ngày tháng chúng ta
những lúc lắc nham nhở
một tiếng động run dậy từ tấm gương trong bóng đổ
khuôn ra một tiếng nói một tương lai
một di tích một chuỗi đô thành
trong chiều tà lấy tóc làm bùa chú
rọi bóng ngược bản nguyên
quỷ sứ hút dưỡng chất
để làm ta xạm tối trong buồng dạ
bí ẩn đưa anh mẩu giấy
em út giữ anh một chỗ
Cảnh vệ Cách Mạng hứa với anh món tráng miệng ngon lành
những thủ thư kia thì bán anh cái vé
những phi công kia chẳng sở hữu đến một quyển sách giáo khoa nhép
tâm lý học có vài cái ghi-ta sạch sẽ
tôi có một chiếc vali lạ đời
đây là tua vít của Iraq hẳn hoi
tôi đang đề nghị được chơi sau bưu điện ngay lúc này đây
bọn học sinh rất hay hứa sẽ cười
Jennifer không cần cầu nguyện ư
biển ăn tôi mất rồi
tôi là phân thân của Christ
nhân bản của bí ẩn
biến thiên của lịch sử
cái lưỡi phụ thêm
những ngôn ngữ thời Lãng mạn họp nhau
và gọi chúng ta lũ tội nhân thánh thiện
rồi để khớp vô cùng chúng ta vào hữu hạn đó
chúng thiêu tâm tưởng chúng ta trên dàn lửa
không hiểu được tôi đâu
dẫu lưỡi tôi đóng đanh vào cũng dễ
tôi người đã xăm vào con ngươi
kẻ thuộc về đấng Quetzalcoalt nuốt trọn mặt trời
và chúng ta sống kề địa chấn
trên phiến thạch bất thoả
sâu nơi ngoại ô
nơi tất cả mọi ngôn ngữ đều rạn vỡ
bằng gì kia? bằng cuộc tiến hoá đường đột
bằng mắt người sống sượng
như phút bừng ngộ ở Gaza
như đù gã James Dean lộn ngược
ừ thì người tin bọn du mục ấy
kẻ nướng bánh đa da tôi
người sũng ướt trong đám từ vựng khục khặc của chúng
rồi chúng ghim người ngang mái phố cho khô
vụn vặt tôi nói cùng người những sông sông quên lãng
tưới ngọt những thửa vườn ông cha
nơi thoắt đấy mềm mại ứa giàn
khỏi những con hồ cũ
bọn chìa khoá chán chơi sẽ
chặt những ngón tay
máu chúng tưới những cây nho
một đời ngứa ran chúng hun thơm lối vào để ngỏ
đừng cho những cái bóng mở ra khép lại
mí mắt người hay những cánh cửa
kệ chúng được và thua những viên gạch lát
vươn tới những đại lộ chẳng bao giờ
thụ thai khả thể
như cô gái sũng bột bánh
trồng cây tình ái bên sông
suốt cơn nhớ dài dằng dặc
chỉ có da với nguyện ý
chớp ngang lõi thịt quen
hâm nóng trái đất những vệ tinh
đổ bóng từ trạm ga xiên nghiêng
những dấu tay ẩn mật
người da đỏ trên lòng hồ cạn nháy đèn
cho chiếc xe gắn máy vòng vèo ngoại ô
tìm một lộng lẫy người ta quên mất
chúng mình chỉ có cầu nguyện với hải lưu
trong nội thất nóng như lò sấy của cái xe
đậu trên đỉnh đồi một siêu thành phố
xem như là hợp pháp được thôi
ôm ấp danh vọng tôi nơi tôi người ta chẳng biết
giữa hệ hang động và môi nẻ gợi tình
sách mỏng con ma sinh đôi của tôi viết
"Chết là một Phiêu Du" trên mi tôi khắc thế
bất khả tri chứng tâm thần phân liệt của tôi
đóng đinh vào những chữ đầu tiên
hay là tôi cho chim sẻ đậu tay
và chuyển phát nhanh lưỡi tôi rời bán đảo
- Nick Schiff - Phạm Nghĩa Phương dịch - ảnh của Alice Pedroletti