tôi và vài người bạn mang trên mình một ít Trung văn kéo theo những va ly mỏi mệt nửa đêm ra khỏi sân bay (quốc tế) bước vào cái lạnh lạ lùng
chúng tôi bước lên một chiếc taxi tài xế người Hoa tôi đưa bảng tên khách sạn we want to go to this hotel. bật ra một câu tiếng Anh du khách chuẩn bị kĩ càng tài xế lắc lắc đầu, hỏi shi bu shi tang ren jie na jian? (chẳng có nhẽ khẩu âm tiếng Anh làm lật tẩy tôi?) shi de, tôi nói
ông chau mày, hỏi lại hai mai zeoi kan zung joeng ce zaam gwo gaan? (chẳng có nhẽ khẩu âm Quảng Đông đã lật tẩy tôi?) hai aa, ng goi
ông chẳng nói thêm gì xe chạy theo những dãy đèn đường chìm vào bóng tối xa xăm cái ping-an ping-guo (ipad pin mặt trời) ì ra sau cửa kính chắn gió sau gương còn treo bùa hộ thân tam giác chữ đỏ nền vàng những dịch giả lớn vượt trùng dương đến đại lục phương xa dùng ngôn ngữ quê nhà an ủi người đồng hương xa lạ. người bạn ngồi đằng sau kể chuyện mất đồ khi đi du lịch nước ngoài tôi và tài xế ngồi trước kì cục đợi chờ từ tiếp theo mãi mãi không bao giờ nói
- Chris Song - Sử Nguyễn dịch từ bản tiếng Trung - bức tranh của Sử Nguyễn