Mùa thu thanh lặng thế Tựa một kẻ suy tư Mệt mỏi bởi nghĩ suy nhưng vẫn cứ miệt mài ngẫm ngợi lặng lẽ và đớn đau Mùa thu sạch sẽ thế Như một con cừu đứng cuối bãi cỏ lười biếng và tinh khôi đến nỗi bầu trời như nghiêng xuống nó Những chiếc lá xao xác rơi, xao xác Điệu cầu hồn thoát ra từ cây ghi ta vỡ. Đối với đời sống, những tư tưởng là một nỗi tội nghiệp khác May mắn thay, khi mùa vào thu Trời giống như một cơ thể sống Mang trong mình chiếc linh hồn nhỏ nhoi Mùa thu luôn làm tôi nhớ đến một điều gì đó, một điều gì cần phải nói Những cái cây run rẩy, chúng cứ nghĩ có thể níu lại cái gì đó Trong khi mỗi ngày qua Chúng lại trụi trơ hơn Mùa thu như một chiếc gương, cầm trên tay, Tôi soi ngắm chính mình và thầm thì, tôi cầu nguyện cho những linh hồn vô hình - Shu Cai Hải Ngọc dịch từ bản tiếng Anh của Ouyang Yu
(Vagabond Press xuất bản: Poems of YI Sha, Shu Cai & Yang Xie)