Tôi gieo những khu rừng, và chúng úa tàn phía sau lưng. Đèn giao thông trong tim tôi. Màu gì? Không biết nữa. Tiếng tru dài xoáy vòng trong đầu đâu phải kền kền, là hào quang tôi. Lưỡng bội tôi ám mình trong những ô kính, những hồ; cỡ mắt hắn xói mòn khí phách tôi. Bất cứ đâu tôi tới, máy dò kim loại trở thành kim loại và mùi đường khét cháy dò theo - lách tách, luôn lách tách. Khi đụ, trí tôi dạt vòm. Những ả điếm của tôi nói, thiếu chà xát. Tôi đoán tôi động vật máu lạnh, hộp sọ đặc bọ cuốn chiếu, nhãn giới tôi tán loạn những ngôi sao khò khè: trong tấm gương trên trần nhà, các phép lạ đã ngừng. Tôi mò mẫm bằng giác mạc mù mịt cay đắng, cây độc cần trên lưỡi tôi – băn khoăn gì Tôi bị sổ mũi! Chỉ một cơn ác mộng làm tôi ngủ được đêm nay. -- dịch bởi Nhã Thuyên