Cột đèn sẽ thả lưỡi nói, “mừng đã về nhà"
Ở Vườn Trồng Quan Tài
Author: Đinh Linh
Published on: 5/30/2015 7:20:37 PM

Đinh Linh (sinh 1963, nhà thơ Mỹ gốc Việt) là một hiện tượng văn học vừa có thể gây khó chịu với nhiều người nhưng đồng thời cũng có thể đem đến rất nhiều kích thích trong quan niệm và cảm nhận thơ ca. Thơ Đinh Linh là thứ thơ biết đùa, thậm chí đùa với cả một thứ gây áp lực lớn nhất đối với tư duy con người: ngôn ngữ. Như một đứa trẻ hồn nhiên phát hiện ra trạng thái “cởi truồng” của nhân sinh – đấy là cảm nhận của tôi khi đọc thơ Đinh Linh. Thú thật, đọc thơ tiếng Anh của anh, tôi thích hơn đọc thơ tiếng Việt. Nhưng với một người chưa bao giờ va chạm với đời sống bên ngoài Việt Nam, dịch thơ Đinh Linh chắc chắn là một điều không dễ với tôi, nhất là để có thể chuyển tải được ý vị hài hước của thơ anh.

Những bài thơ dưới đây trích từ tập thơ All Around What Empties Out, Dinh Linh, TinFish Press 2003.

-- Hải Ngọc --

______________________________________________________________


Lam


Trong một số ngôn ngữ, từ “lam” không tồn tại. Ở một số ngôn ngữ khác vắng mặt từ “lục”. Trong tiếng bản ngữ của tôi, từ “màu” không hiện hữu.

Một người được trao cho tất cả mọi thứ trong đời, ngoại trừ màu lam. Tất cả đều diễn tiến tốt đẹp nếu như người ta không nói với y về sự tước đoạt ấy. Kể từ đó, y thề sẽ phá hủy mọi thứ trên đường của hắn: nhà cửa, quê hương, bồ bịch, Thượng Đế, mọi màu sắc khác…

Bởi không phát âm được từ “lam”, hễ khi nào những cuộc trò chuyện của tôi cần đến từ này, tôi luôn thay thế nó bằng từ “đỏ”.

______________________________________________________________


Nhng Trn Lt Qung Ngãi

Ừa, năm nào ở đây cũng lụt, và năm nào chúng tôi cũng mất hết gia súc, của cải, thế nhưng chúng tôi không chuyển sang tỉnh khác. Chúng tôi không thích chuyển.

Và mỗi năm, lụt lại lớn hơn, dường như thế giới này ngày càng nhiều nước. Thế giới này nhiều nước hơn.

Điều tệ hại hơn là nước không hề rút đi chút nào sau mỗi trận lụt và đọng lại thành những vũng lớn trong nhà chúng tôi. Để đối phó, chúng tôi nâng sàn nhà lên.

Thế nhưng nước vẫn tiếp tục dâng, và mỗi năm, chúng tôi phải nâng sàn nhà cao hơn một chút, một chút… cho đến khi chạm đến nóc nhà.

______________________________________________________________


Vườn Trng Quan Tài

Chúng tôi đã từng là một chủng tộc rất cao lớn, thân xác chúng tôi vượt quá cỡ những chiếc quan tài của chúng tôi.

Không biết bao lâu mới có thể trồng được một trong những cỗ quan tài đẹp đẽ này. Cần rất nhiều nước, nắng, phân bón để mỗi cỗ quan tài trưởng thành.

Ngay cả cỗ quan tài nhỏ nhất cũng có người mua. Những cỗ quan tài hình dáng kỳ cục nhất cũng có người lựa chọn.

Cỗ quan tài vừa cho hai người: một cặp vợ chồng, kẻ trên người dưới. Cỗ quan tài này thì vừa cho ba người.

Mặc dù không phải là hiếm, những cỗ quan tài hồng vẫn rất có giá trị. Bọn ăn trộm quan tài luôn nhổ bật chúng lên vào lúc nửa đêm.

______________________________________________________________

 

Trí Óc

Trí óc giống như một khách sạn có nghìn phòng. Khi nghiêng đầu theo một cách này, tôi nghĩ về một vài điều nào đó. Khi nghiêng đầu theo cách khác, tôi lại nghĩ đến những điều khác. Chẳng hạn, nếu nằm ngủ nghiêng về bên phải, tôi sẽ mơ về một bông hồng phai, về tương lai, về một bữa điểm tâm tối ở Passaic, New Jersey. Khi nằm nghiêng sang bên trái, tôi mơ thấy một bàn tay bóp nghẹt tim mình, thấy mình đang ở trong tù, hay đang xem một trận hockey ở một quán bar tại sân bay, suýt nữa thì lỡ chuyến bay.

______________________________________________________________

 

-- dịch bởi Hải Ngọc

AJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJARAJAR