cứ mỗi 3 giờ đồng hồ lại phải tuồn qua cổ họng một
ly cà phê cộng ít bụi đường
phải nhớ thả vào dạ dày một cái gì đó để ngáp
xăng, nhớt, bánh mì, bia ôm phở & v.v. điện đóm
mỗi ngày, cũng nên đẻ ra một cái chi đó để chắc điều
này: ừ, mình đang sống
giữa sống & chết
chết nhăn răng, lăn quay & lãng xẹt
chết thơm tho đường bệ hay chết một cách tỉ mỉ, tôi chọn
sống, để đẻ đái rộn ràng & bừa phứa
lúc khoái trá đợi đẻ, tôi thèm một người bạn
để trò chuyện, để được an ủi, hăng say mà đẻ
những ngày việt nam sea games, à không
những ngày cầm cái một sòng bài cào
ăn thua bạc lẻ với bọn láng giềng
để đảm bảo sức khoẻ cho trâu vàng [cái biểu tượng
nhảm nhí của sòng bạc]
mọi cái liên hệ dính dáng tới i đều bị bóp cổ
internet, in ấn tài liệu phản động, hay in → nhà đá
[cái này tạm thời dành riêng cho các em nhỏ chích choác
giựt giọc, vì sự sạch đẹp cần có của vỉa hè] & tôi
mất đứt liên hệ với những người bạn, không đâu vào đâu
tôi mất luôn cả tử cung, buồng trứng &
cái khoái cảm giao hợp
tôi, một kẻ ái mộ kỹ xảo điện ảnh, thích u.f.o
sống thiệt & thích
vừa làm tình vừa gối đầu lên net
lúc này, chốn này, người ta bóp cổ rồi đốn hạ i, e
chắc, phải lại fuck với người ngợm [chán quá]
à, nếu tồn tại trên cái việt nam này mà bị thiến mất
cái chữ i nhõng nhão kia đi
cao to lắm, thì cũng chỉ là một con vẹt nằm co & không lưỡi
saigon 2003
In lần đầu trong tập Đống rác vô tận/ Endless rubbish heap (Giấy Vụn xuất bản, 2006)
- ảnh của Yến Dương