Em đã lớn dậy.
Đá thúc vào mạng sườn tôi ruột tôi biến thành cái đồng hồ đếm ngược ngày cho đến khi mọi thứ thay đổi. Thỉnh thoảng tôi đã muốn rũ bỏ và xé toạc các móng vuốt của em. Nhưng dường như tôi đã tự thuyết phục bản thân rằng cô gái bên trong tôi sẽ là bạn tốt nhất của mình và rằng bọn tôi chả cần anh nhiều bằng chúng tôi cần nhau.
Em đòi những con chim. Tôi đã chén hết một con gà tầm thường trong chốc nhát, dù em khát thèm những sinh vật mang lông kim loại và những cái mỏ vàng. Tôi từng làm cho em phấn khích bằng một tá chim cút. Tôi dùng các ngón tay bẻ gẫy những cái xương tí hin của chúng và nuốt chửng, những mong có thể làm cho em tự mọc thêm đôi cánh.
Tôi thức dậy xé toạc gối. Tôi may cho em một cái váy lông chim trắng và dấu nhẹm anh. Anh trở về từ chuyến đi vừa kịp lúc. Em được sinh ra với cặp mắt vàng và mái tóc vàng óng. Em gào thét tiếng con đại bàng đói khát. Tôi muốn vĩnh viễn thuộc về em.
Anh đặt tên em là Renata. Anh dạy tôi cách thay bỉm và tắm cho em trong bồn tắm của chúng tôi. Anh đã làm mọi thứ đúng đắn, làm bừng thức em trong những khúc ca xa xôi kí ức nằm lòng. Nhưng trong tay tôi, Renata đã trượt qua những khoảng trống.
Khi Renata hai tuổi, anh bỏ đi Mexico chăm mẹ không một lời hẹn ngày trở lại. Không hiểu anh muốn dạy tôi điều gì? Ngày nọ, em áp mình thật lâu nơi ngực tôi. Tôi gào thét muốn vỡ tung sự im lặng của căn hộ. Không ai đến giúp tôi. Trong mơ, tôi ném đứa con gái của chúng tôi qua cửa sổ và em biến thành một con chim bồ câu xám với đôi mắt đen mã não.
Renarta đã học cách chạy nhảy trên sân chơi. Em luôn dạy những đứa trẻ khác cách chơi thế nào. Bảo chúng bay qua những khu rừng và thoát khỏi những mũi tên độc của em. Rồi em tóm lấy cổ tay chúng và gim xuống đất.
Tôi mang em vào giường ngủ cùng tôi hằng đêm để trông chừng hơi thở. Ánh sáng thành phố xiên qua lớp da em. Em thắp sáng căn phòng tối đen của chúng tôi. Bóng đêm tiết lộ con người đích thực của em: Renata, cô gái bị đánh cắp từ vết lõm một ngôi sao. Tôi nắm chặt nhịp tim em trong tay. Nếu tôi thả ra, nó sẽ biến đi vĩnh viễn.
- Loretta Lopez - Phạm Thu Hằng dịch - ảnh của Alice Pedroletti