Tại quán bar, chiếc bàn ngăn cách chúng tôi Anh nói: ‘Tôi, một thi sĩ thành khẩn…’ Tôi hạ đầu, để ý trái dâu đã nẫu một nửa Tại quán bar, chiếc bàn ngăn cách chúng tôi Anh nói: ‘Khi tôi đối mặt với sự tuyệt vời và phong phú của tiếng Trung...’ Tôi vươn ba ngón tay, lặng thinh nhón lấy trái dâu Tại quán bar, chiếc bàn ngăn cách chúng tôi Tóc anh được cắt rất ngay nhưng cái cằm bọng đã sáng bóng, nhờn Tôi nhai quả dâu, nhấm nháp vị loét lạ lẫm Tại quán bar, chiếc bàn ngăn cách chúng tôi Bỗng chợt tôi nhớ một bài thơ của anh mình đã đọc: ‘Tháng Bảy, ngọn lửa băng giá Đã rực cháy cùng biển cả khi tôi chứng kiến tia chớp đã khước từ được sang sửa…’ Tại quán bar, chiếc bàn ngăn cách chúng tôi Yên lặng, tôi phun ngay mớ mình đã nhai lấy từ trên bàn Chợt nghĩ: rõ ràng là sai lầm khi bỏ trái dâu vào miệng
-- dịch bởi Iris Tiên từ bản dịch tiếng Anh của Ouyang Yu
(trong tuyển tập xuất bản bởi Vagabond Press : Poems of Yi Sha, Shu Cai & Yang Xie) -- ảnh của Nguyễn Man Nhiên